|
Từ hôm đi dự cuộc
họp mặt tại Northampton PA về đến nay, tôi cứ nhủ ḷng phải viết một
chút chia sẻ với các anh chị trong gia đ́nh Đồng Hành mà cứ lần lữa
măi chưa ghi được. Cảm thấy ḿnh c̣n thiếu một món nợ, trong ḷng vẫn
canh cánh nặng nề.
Đă từ lâu tôi vẫn
ao ước được một lần đi dự Họp Mặt hay Đại hội Đồng Hành để được quen
biết những người mà ḿnh chỉ “văn kỳ thanh bất kiến kỳ h́nh”. Lần nào
đọc thông báo trên Đồng Hành về họp mặt cũng thấy tổ chức vào mùa đông.
Những ngày Giáng Sinh và Tết tôi không thể vắng mặt trong gia đ́nh,
lại nữa từ Âu Châu bay qua Mỹ Châu phải đến trước vài ngày và về sau
vài ngày. Thật là phiền hà cho những người tổ chức.
Năm nay họp mặt
lại tổ chức vào mùa hè. Có lẽ Chúa Thánh Thần thương tôi lắm nên soi
sáng cho các anh chị tổ chức bên nớ “thay chiều đổi vận” và tôi là một
trong những kẻ “trúng số “.
Bây giờ th́ bốn
cháu lớn đă đủ lông cánh. Chỉ có môt cô út 16 tuổi c̣n ở với chúng tôi
mà vacation này cháu đă bay qua thăm anh chị bên Melbourne rồi. Thế là
vợ chồng son chúng tôi khăn gói lên đường nhắm phi trường Newark theo
lời ban tổ chức chỉ dẫn mà “đậu xuống”.
Anh chị Uông Chi
và bé Mathew đón chúng tôi như đón những người thân xa trở về. Mặc dù
mới lần đầu gặp gỡ mà như quen biết thân thiết bao thế kỷ. Ngay giây
phút bỡ ngỡ đầu tiên chúng tôi đă nhận được ở gia đ́nh này một t́nh
thương ngập tràn và ấm áp vô cùng. Ngày hôm sau chúng tôi được đón
tiếp anh Cục Đất, người mà tôi rất thương mến và kính phục qua những
chia sẻ của anh trên báo Đồng Hành khi anh nhiều phen trên giường bệnh
đấu tranh với tử thần mà vẫn gắn bó mật thiết với Thầy Giêsu. Tâm hồn
anh Cục Đất này thật là hiền lành như đất và thấm đẫm Hồn Giêsu. Tuy
Cục Đất này nghịch phá nhất trong các cục như ... Cục Đồng, Cục Đá,
Cục Sỏi v.v... Anh Cục Đất này ngộ lắm. Đi xa thế mà hành trang của
anh thật là lỉnh kỉnh nào là một cái túi bự với năm cây vợt tennis và
nhiều hộp banh. Lại thêm môt cái túi khác lủng củng bộ đồ trà quư giá
với chén trống chén tán v.v... c̣n quần áo giày vớ nữa chứ.
Đêm đầu tiên tại
nhà tĩnh tâm St. Mary Immaculate Center ở Northampton, sau giây phút
hồi tâm buổi tối v́ mọi người từ xa mới đến, ai cũng mệt mỏi nên chúng
tôi đi ngủ ngay. Tối hôm sau, sau một ngày theo đúng các kế hoạch và
chương tŕnh sinh hoạt của ban tổ chức, sau phút hồi tâm các anh rủ
tôi thức để “trà ẩm” với các anh. Tôi rất thích mà “ông xă xệ” của tôi
đă quá mệt v́ ham chơi tennis buổi chiều với anh Cục Đất và các bạn,
đă trốn bỏ buổi sinh hoạt tối và giờ chia sẻ kinh nghiệm bản thân, tâm
t́nh ... đi ngủ sớm mất rồi. Chả lẽ ḿnh bỏ chồng chèo queo ngủ khoèo
ở pḥng mà đi uống trà một ḿnh, tội nghiệp. Thế là mất đi buổi trà
đàm thân thương trong những ngày đầu quen biết. Định bụng là ngày hôm
sau sẽ rủ “ông xă trưởng” của tôi cùng dự để bổ khuyết cho những thú
vị ngày này.
Nhưng số tôi chắc
c̣n phải đi họp mặt nhiều lần nữa th́ mới được “ẩm trà” với anh Cục
Đất và các bạn khác. Các bạn biết không, suốt ngày chờ với đợi, tối
đến khi diện kiến anh Cục Đất, nh́n dung mạo anh ta th́ ôi thôi! như
cái mền rách. Quả thật thân h́nh nhỏ nhắn của anh Cục Đất rũ ra, cơn
bệnh đang hành hạ anh, anh ngồi gục đầu trước hai cái ḿ ly empty thấy
mà thương quá, xót xa quá. Ai ai cũng lo lắng cho sức khoẻ của anh. Ấy
thế mà sáng hôm sau lại thấy Cục Đất tươi như hoa và đàn hát thật
tuyệt vời. Nhất là bài hát do anh sáng tác Quả Tim Mới. Một tâm khúc
được anh cô đọng thêu dệt dâng lên Thiên Chúa, niềm thương yêu phó
thác, cậy trông, tin tưởng ở Ngài. Tâm t́nh chi lạ.
Những ngày họp
mặt này là những ngày thần tiên đối với tôi. Được sống trong t́nh
thương chan ḥa của một đại gia đ́nh thương yêu nhau thật sự trong
t́nh Con Một Cha Trên Trời. Không những trong Thánh Lễ, trong giờ ăn
mà cả trong những giờ hội họp, chia sẻ Lời Chúa hay giây phút hồi tâm
v.v... đại gia đ́nh cũng quây quần bên nhau. Lúc nào t́nh thương ḿnh
cũng cảm nhận được chan ḥa trong mỗi anh chị em. Cha Thành tóc đă
nhiều phần muối hơn tiêu bên cạnh cha Tuấn trẻ trung cẩn trọng nhưng
vui vẻ, t́nh cha con thắm thiết quây quần bên nhau, học hỏi chia sẻ,
cầu nguyện, thật là thánh thiện, dễ thương. Cảnh ông bà cha mẹ đang
họp với các anh chị bên cạnh các em bé ngồi lê la chơi trên thảm, đứa
th́ mệt quá lăn ra ngủ, đứa th́ mân mê món đồ chơi, đứa th́ đọc sách.
Nh́n các cháu là thấy hạnh phúc tràn ngập. Cháu nào cũng đẹp như thiên
thần, mũm mĩm, vô tư. Hèn chi Thầy Giêsu đă phán “các con hăy nên như
trẻ nhỏ”. Tôi cứ tưởng tượng Thầy Giêsu đang nh́n cảnh đó mà gật gù
mỉm cười hài ḷng. Niềm vui trong tôi cứ dâng tràn theo cấp số nhân.
Tôi vui quá đến độ nói hơi nhiều, đùa hơi quá. Xin các anh chị tha thứ
cho tôi nếu tôi có điều ǵ hơi quá lời.
Các em Youth
Ministry th́ tuyệt vời. Khi cùng các em dự buổi trao đổi của các nhóm
trước họp mặt, ngồi nghe các em Hường, Yến Xuân, Thiên An và Thúy
tŕnh bày kế hoạch và chương tŕnh sẽ làm trong ba ngày họp mặt với
hơn 100 thanh thiếu niên, với chi ly từng chi tiết một cũng như những
nối kết bằng những chuỗi giây liên kết tài t́nh. Tôi rất phấn khởi và
lạc quan cho Giáo hội VN và tương lai của giáo hội Mẹ. Các em rất xứng
đáng là những đứa con cưng của Giáo hội và là những viên ngọc quư của
gia đ́nh Đồng Hành chúng ta.
Các em youth đă
điều khiển kinh sáng và tổ chức Thánh Lễ rất là nhịp nhàng và sâu sắc
tuyệt vời. Các em giỏi và ngoan quá đi thôi.
Rồi khi sinh hoạt
với các anh chị trong ban gia đ́nh. Thấy các anh chị ai cũng nhiệt
t́nh, biết đưa ra những kế hoạch để lo cho các em có pḥng riêng chơi
với nhau, hướng dẫn các em về Kinh Thánh thật tuyệt vời. Rồi những kế
hoạch hướng dẫn các em lớn về vấn đề giao tiếp với xă hội bên ngoài,
vấn đề sex, v.v... Rồi những ưu tư về các em sắp bước vào ngưỡng cửa
hôn nhân, những gia đ́nh đang gặp sóng gió, những gia đ́nh đổ vỡ, v.v...
Với gia đ́nh
trong t́nh yêu bao bọc đỡ nâng của Chúa, ban đă đưa ra nhiều dữ kiện,
gợi ư, chia sẽ tâm t́nh, kinh nghiệm của từng bản thân, để làm kim chỉ
nam, để mỗi gia đ́nh là một nền móng đạo đức, biết sống nếp sống gia
đ́nh trong Chúa.
Nh́n gia đ́nh nào
cũng trẻ trung và tràn đầy ơn Chúa. Ôi! Hạnh phúc!! Ôi! Tuyệt vời!!
Trong ḷng tôi
ước ao làm thế nào mà ở Đức chúng tôi cũng có sự kết hợp những gia
đ́nh và những nhóm trẻ tuyệt vời như thế. Xin mọi người cầu nguyện cho
chúng tôi.
Rồi khi họp với
Ban Huấn Luyện, tôi lại thấy các anh chị quá điêu luyện. Từ anh Trung
điều khiển chương tŕnh buổi họp đến chị Mộng Hằng, người tŕnh bày kế
hoạch Thao Luyện Nhẹ Nhàng (TLNN) để giúp chúng ta biết sống hằng ngày
gắn bó hơn với Thầy Giêsu, chị đă tŕnh bày rất găy gọn, súc tích và
rơ ràng dễ hiểu. Anh Hào, anh Phan là những người đóng góp những ư
kiến làm sáng tỏ thêm vấn đề cho tham dự viên rất là ḥa hợp, khít
khao, tạo cho khung cảnh sinh hoạt sôi nổi và người tham dự thêm phần
tích cực hăng say. Mọi người chỉ mới nghe thôi mà đă ngỏ ư muốn thực
hành ngay tại địa phương ḿnh.
Từ ngày nhập trại
tôi đă thấy anh chị em phục vụ tích cực lo lắng cho mọi người, như anh
Hoàng, chị Phượng, anh Lập và các anh chị em vùng PA, bận rộn tíu tít
lo nơi ăn chốn ở cho từng tham dự viên, một con số không nhỏ khoảng
250 người tham dự, trong khi pḥng ốc trung tâm họp mặt chỉ có 150,
pḥng ăn chỉ chứa khoảng 120 đến 130, thế mà nước non đầy đủ, thức ăn
dư thừa. Ngoài những món ăn của nhà tĩnh tâm, chúng tôi c̣n được ăn
extra những món bún thịt nướng, bánh ḿ chả, jambon v.v... và ḿ ly (được
chị Phượng, anh Uông cho chất hàng núi ở trong nhà bếp), lại nụ cười
lúc nào cũng tươi nở trên môi, trong nét mặt và trong cả con tim nữa.
Tôi nghĩ có phải ban phục vụ đă học được chiêu thức của Thầy hóa bánh
và cá cho bao nhiêu người ăn không?
Tôi cũng chỉ
tưởng có vậy thôi, không ngờ phong trào là cả một tổ chức to lớn vĩ
đại hơn tôi nghĩ, ngoài những công việc tôi nhận thấy bên trên, thật
ra c̣n hơn vậy nữa, số anh chị về tham dự lần nầy c̣n có những cây gạo
cội của phong trào, luôn luôn ngấm ngầm yểm trợ cho cuộc họp mặt,
phong trào cần ǵ? Họp mặt cần ǵ là có bàn tay của các anh chị đó
nhúng vào đỡ nâng.
Tôi cũng phải nói
đến các anh chị Kim, Đạt, Nguyên, Hoạch và một số anh chị em mà tôi
chưa kịp biết tên, v́ ai cũng bận rộn công việc chung. V́ biết chắc
chắn các anh chị là nồng cốt cùng anh Liêm trưởng vùng Đông Bắc thực
hiện thành công cuộc họp mặt này, cũng như c̣n biết bao nhiêu người đă
âm thầm hy sinh mà tôi không được biết đến. Tôi nghĩ Chúa sẽ trả công
cho mọi người bằng một cách riêng nào đó.
Về lại Đức mang
theo những âm vang vui tươi hạnh phúc của những ngày cùng anh chị em
họp mặt vui vầy trong t́nh thương của Chúa, t́nh thương giữa anh chị
em với nhau. Những buổi sương mai c̣n lắng đọng trong cây cỏ, trên
thảm cỏ xanh, tất cả đă quây quần bên Chúa trong lời kinh sáng, với
những nguyện gẫm bộc phát của từng người, từng khuôn mặt, từng em,
từng anh, từng chị?. Và với những ư kiến tâm t́nh trong giờ chia sẻ,
tâm sự thật thân thương trong từng căn pḥng ấm êm của hội trường, mà
bên ngoài trời đang tối dần, thật sung sướng cảm động?. V́ tôi đă thấy,
đă nghe và đă cảm nhận được tất cả.
Trong tôi thật
tràn ấp, xin dâng lời ngợi khen Chúa và cảm ơn tất cả mọi người.
Xin cầu nguyện
cho nhau.
Thân ái trong
Thầy,
Nguyễn Thị Tiết
|
|