ĐH 2001.02 | Gia Đ́nh - Một Cộng Đoàn Yêu Thương

 

Trang chính Bao DH 2001 2001-02
.

Ḷng Biết Ơn

Nguyễn Ngọc Thế, S.J.

 
 

Nhớ lại thời ấu thơ khi Mẹ tôi cho tôi một món quà, tôi mừng quá, cầm và chạy vội đi mất. Mẹ tôi liền gọi lại và nói tôi: “Con biết con cần phải làm ǵ khi con nhận được quà không?” Tôi sững người lại nhưng hiểu ư Mẹ, tôi liền nói: “Con cám ơn Mẹ.” Từ đó tôi học được ḷng biết ơn quan trọng như thế nào trong cuộc sống, và t́nh yêu của người ban tặng lớn lao hơn món quà vật chất bao nhiêu lần. Nếu ḷng biết ơn quan trọng như vậy, th́ sự vô ơn có hậu quả như thế nào?

Thánh I-Nhă, một chàng hiệp sĩ được giáo dục trong một môi trường thượng lưu và sống rất quân tử, đă coi ḷng vô ơn như cội rễ của mọi thứ tồi tệ. Trong một bức thư đề ngày 18.3.1542 gởi một anh em trong ḍng là Simon Rodigues, I-Nhă đă viết:

“Nếu người ta suy nghĩ về những điều tốt lành của Thiên Chúa, th́ trong những điều lầm lỡ tồi tệ nhất phải kể đến là ḷng vô ơn với những điều tốt lành đáng trân trọng trước Đấng Tạo Hóa, là Chủ và trước những tạo vật được dựng nên v́ danh thánh vĩnh cửu của Thiên Chúa. Ḷng vô ơn là chính sự lạnh lùng với những món quà và hồng ân nhận được. Ḷng vô ơn là nguyên do và là khởi đầu của tội lỗi và mọi điều tồi tệ.”

Tại sao I-Nhă lại có thể nói như vậy?

Ḷng biết ơn gắn liền với chính t́nh yêu thương. Thực sự điều đáng kể nhất trong cuộc sống này chính là t́nh yêu. T́nh yêu là một sự dâng hiến của hai tâm hồn, họ nhận lấy và trao tặng cho nhau tất cả những ǵ họ có. Trong tâm t́nh này I-Nhă đă diễn tả trong bài “nguyện ngắm để yêu hơn”: “T́nh yêu cốt ở sự trao đổi giữa hai bên, nghĩa là người yêu trao tặng và truyền thông cho người được yêu ... những ǵ ḿnh có, và người được yêu cũng đối lại với người yêu như vậy.” (LT 231).

Khi nói t́nh yêu gắn liền với ḷng biết ơn, có nghĩa là t́nh yêu nảy sinh và tăng triển hay không cũng một phần do ḷng biết ơn, và ngược lại ḷng vô ơn sẽ là một thái độ “quay mặt đi” và lănh đạm trước “nhận và cho” của t́nh yêu. Ḷng vô ơn v́ thế trở thành một “hàng rào” của t́nh yêu và của ban tặng, và như vậy ḷng vô ơn sẽ dẫn người ta xa anh chị em, chỉ biết đến ḿnh và rồi ?

Trong đời sống con người có một số điều giết chết ḷng biết ơn:

- Điều thứ nhất là sự tự cao. Ai nghĩ rằng, tôi chỉ trở thành người thực sự, khi tôi tự làm mọi chuyện và v́ thế tôi không cần phải cám ơn ai, th́ cuộc đời người đó sẽ không có hai từ biết ơn.

- Điều thứ hai là “sự dĩ nhiên.” Trong cuộc đời này mọi sự đều là dĩ nhiên: Dĩ nhiên là tôi phải được hưởng phúc lợi xă hội. Đương nhiên tôi được người khác chú ư. Đương nhiên là người kia sẽ tặng tôi một cành bông hồng. Nếu mọi chuyện đều dĩ nhiên như vậy, th́ ḷng biết ơn sẽ bịt giết chết, và rồi t́nh yêu cũng tiêu đời nhà ma.

- Điều thứ ba là sự t́nh cờ. Nếu mọi sự đều là t́nh cờ th́ đâu cần biết ơn. Vậy thử hỏi xem tôi sinh ra là do sự t́nh cờ hay do t́nh yêu của cha mẹ, v́ thế tôi chính là hoa quả của t́nh yêu hay của t́nh cờ? Rồi ánh sáng sưởi ấm cuộc sống tôi cũng là t́nh cờ hay sao?

- Điều thứ bốn phá hủy ḷng biết ơn là “một đ̣i hỏi sai lầm”: Tôi có quyền được sở  hữu tất cả và có quyền nhận được mọi sự một cách nhưng không.

Ngoài ra, nếu quan sát kỹ, sẽ nhận ra con người vô ơn là một con người sống trong một hoang đảo, một người cô đơn, một người tự xây bức tường thành cao và kiên cố trước bất cứ tương quan nào. Ngoài ra, họ cũng lạ lẫm với chính ḿnh nữa, v́ họ đă từ chối người khác. C̣n người biết ơn là người mở rộng ṿng tay. Một người luôn coi trọng người khác và quư những tương quan. Thực sự ḷng biết ơn là một nhịp cầu để người đến với người, qua nhịp cầu đó tôi đến với anh, chị đến với em. Ḷng biết ơn làm nảy sinh một bầu khí yêu thương, một tinh thần chung với nhiều cảm thông và sẵn sàng chia sẻ.

“Cám ơn” hai tiếng nói rất đơn sơ nhưng chứa đựng một sứ điệp rất cao quư. Sứ điệp của t́nh Chúa với tôi, của t́nh người với người, sứ điệp của ḷng khiêm nhường và của sự tôn trọng.

Chẳng phải là vô lư và vô nghĩa khi từ nhỏ cha mẹ đă dạy con ḿnh hai tiếng cám ơn. Chúng ta thử mường tượng xem một đứa bé lớn lên trong một môi trường không có hai tiếng cám ơn, nơi đó ḷng người không rung động trước những hành động cao cả, th́ thử hỏi xem em bé đó sẽ trở thành một con người như thế nào? Hai tiếng cám ơn gắn liền với đời sống ấu thơ, nhưng hai từ này cũng gắn bó với người trưởng thành. Người ta có thể đánh giá một con người qua h́nh ảnh là người đó có biết cám ơn và có tỏ lộ ḷng biết ơn hay không. V́ thế thật là đau đớn khi bị mắng là kẻ vô ơn, là “đồ ăn cháo đá bát”.

Thánh I-Nhă đánh giá rất cao ḷng biết ơn, đến nỗi ngài đă đề nghị những người sống theo linh đạo của ngài, mỗi ngày ít nhất phải lấy khoảng mười lăm phút để nh́n lại đời sống của ḿnh trong ngày. Một trong những điểm để nh́n lại là ḷng biết ơn Chúa và mọi người về những món quà nhận được trong ngày. Theo kinh nghiệm của riêng tôi, khi ư thức để cám ơn một người ban tặng cho tôi món quà, th́ giá trị món quà đó tăng lên gấp đôi, và tương quan t́nh yêu và t́nh thân của tôi với người đó sẽ được xây dựng và thăng tiến hơn. Thực sự ḷng biết ơn không chỉ làm cho t́nh yêu tăng triển mà c̣n đưa lại niềm vui sâu sa trong cuộc sống.

Một tu sĩ Biển Đức David Steindl-Rast trong cuốn sách “Die Achtsamkeit des Herzens � Sự chú ư của con tim” đă viết:

“Từ sáng tới tối, trong từng khoảng khắc của thời gian, chúng ta nhận được vô vàn món quà và hồng ân. Chúng ta chỉ cần chú ư đến điều đó và ḷng biết ơn sẽ từ từ lớn lên trong chúng ta. Nhưng chúng ta có chú ư đến những món quà và hồng ân đó không? Đây chính là câu hỏi và vấn nạn của chúng ta.”

Trong tâm t́nh này, với phương pháp “Hồi tâm” thánh I-Nhă giúp chúng ta làm cho con tim chú ư đến những món quà mà chúng ta nhận được trong ngày, để nhờ đó cuộc sống của chúng ta với thế giới này, với anh chị  em và bạn bè xung quanh, đặc biệt với Thiên Chúa và cả với thiên nhiên nữa, sẽ được sung măn và dồi dào hơn trong t́nh yêu. Ai đón nhận thế giới với ḷng thành và với sự chú ư,  th́ người đó sẽ t́m thấy nhiều lư do để cám ơn: Một tia nắng mặt trời chiếu qua cửa sổ trong buổi sáng ban mai, một bông hoa nở rộ trong ngôi vườn, tiếng hót thánh thót của một chú chim. Một cú điện thoại của một người bạn thân, một “cánh thơ” từ phương xa gởi tới, một nụ cười của em bé thơ, một cái bắt tay đầy cảm thông và chia sẻ và một sự an ủi  dịu ngọt của Thiên Chúa trong giây phút nguyện cầu.

Ngoài ra, trong bài nguyện ngắm để yêu hơn (LT 230-237), người cầu nguyện sẽ đi vào trong thế giới của t́nh yêu rất tuyệt vời nhưng không xa ĺa cuộc sống, v́ t́nh yêu Chúa gắn liền với tôi qua chính những hồng ân và món quà Chúa ban. Nhưng những khám phá t́nh yêu này đưa tôi đến đâu? Chúng giúp tôi đi sâu vào chính tương quan giũa tôi với Chúa. Tôi - một thân phận mỏng ḍn, một đầy tớ bất xứng xin cúi đầu tri ân và cảm tạ t́nh Chúa yêu, và xin Ngài giúp tôi biết sống yêu mến và phụng sự Chúa chí tôn trong mọi sự.

Ḷng biết ơn giúp cho tương quan được sâu sa hơn, giúp cho t́nh yêu được triển nở hơn, giúp cho thế giới được đỡ thê lương hơn và giúp cho mỗi người nhận ra được chính ḿnh nhiều hơn, để yêu đời hơn, yêu người hơn và yêu Chúa trọn vẹn hơn.

Để kết thúc bài chia sẻ này, xin mời mọi người cùng với tôi, mỗi buổi tối giơ đôi bàn tay của ḿnh ra và thử hỏi ḿnh xem hôm nay tôi nhận được những ǵ? Sau đó đưa đôi bàn tay của ḿnh úp chéo vào ngực và cúi đầu với tất cả ḷng thành cám ơn Chúa và những anh chị em đă trao tặng những món quà và hồng ân trong ngày sống.