Chúa Nhật 30 Thường Niên
Bài Đọc I:
Jeremiah 31:7-9
II:
Hebrews 5:1-6
Phúc Âm
Máccô 10:46:52
46 Đức Giêsu và các môn đệ đến thành Giêrikhô. Khi Đức Giêsu cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giêrikhô, thì có một người hành khất mù, tên là Báctimê, con ông Timê, đang ngồi ở vệ đường.
47 Vừa nghe nói đó là Đức Giêsu Nadarét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi !"
48 Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: "Lạy Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi !"
49 Đức Giêsu đứng lại và nói: "Gọi anh ta lại đây !" Người ta gọi anh mù và bảo: "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy !"
50 Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giêsu.
51 Người hỏi: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Anh mù đáp: "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được".
52 Người nói: "Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh !" Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.
Chi Tiết Hay
- (c.46) Jericho cách Jerusalem 15 dặm. Đây là trạm dừng chân cuối cùng trước khi Chúa Giêsu vào thành để chịu nạn. Đám đông đi cùng với Ngài là những người trên đường đến thành để dự lễ Vượt Qua.
- (cc.47-48) Người hành khất mù quyết tâm gặp Chúa bất chấp sự quát mắng của đám đông. Anh đặt tất cả đức tin của mình vào Chúa Giêsu là người có thể cứu anh.
- (c.47) "Con vua Đa-vít" là tước hiệu của Đấng Mêsia từ trong Cựu Ước. Thánh Maccô muốn nhấn mạnh ở đoạn này là Chúa Giêsu đích thực là Đấng Mêsia, đến để cứu thoát dân Do Thái.
- (c.48) Tại sao đám đông lại quát nạt người hành khất? Tục lệ của thời đó là trên đường đi dự lễ Vượt Qua, người ta có thể vừa đi vừa nghe lời giảng dạy từ các thày rabbi. Có thể lúc đó họ đang lắng nghe lời giảng của Chúa Giêsu, và tiếng kêu la của anh hành khất làm họ Chia trí. Nếu thế, họ thật không hiểu Ngài, là Đấng đầy lòng từ bi.
- (c.50) Chúa gọi anh mù. Anh trả lời liền. Anh chẳng nói "Xin đợi tôi làm xong chuyện này hay chuyện kia" nhưng anh vui mừng đến độ nhảy lên và "vất áo choàng lại". Đối với một người hành khất, áo choàng có thể là chăn đắp ban đêm, có thể là khăn hứng những đồng tiền anh đã nhọc công ăn xin. Thế nhưng anh vứt tất cả để đáp tiếng Chúa gọi.
- (c.51) "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Chúa Giêsu chắc đã biết anh mù muốn xin gì, nhưng Chúa vẫn hỏi; Ngài cho con người quyền tự do chọn lựa.
- (c.52) "Anh hãy đi". Khi anh mù được nhìn thấy, anh đã chọn đi con đường của Chúa Giêsu.
Một Điểm Chính
Hành động của anh hành khất mù là gương sáng cho mọi môn đệ của Chúa. Anh chú tâm hòan toàn vào Chúa Giêsu là nguồn cứu độ của anh. Anh reo mừng khi Chúa gọi, và vứt đi tất cả những gì anh có, tin tưởng rằng những gì Chúa cho thì đáng quý hơn.
Suy Niệm
- Người hành khất mù không cầu xin bâng quơ với Chúa Giêsu. Anh biết rõ mình muốn gì, cần gì; anh muốn được thấy. Còn tôi, tôi cần gì, muốn gì trong đời sống thiêng liêng? Tôi xin Chúa giúp tôi nhìn chính mình.
- Hành động của anh mù khác hẳn với hành động của anh thanh niên giàu có trong đọan Maccô 10:17-22. Chúa khuyên anh thanh niên giàu có bán những gì anh có để cho người nghèo; anh bỏ đi buồn rầu, anh không muốn làm điều Ngài dạy. Còn anh mù, anh mừng rỡ và quăng tất cả những gì anh có. Cách tôi đáp lời dạy dỗ của Chúa giống người nào? Anh hành khất mù, hay anh thanh niên giàu có? Điều gì tôi quý mà không muốn bỏ, là "áo choàng" của tôi? Tôi xin Chúa cho tôi đức tin để tôi tin tưởng nơi Ngài.
Xin bổ túc thêm hoặc
Xem phần bổ túc tuần này
Đại Gia Đình Đồng Hành hợp soạn
