Chúa Nhật 20 Thường Niên
Bài Đọc I:
Proverbs 9:1-6
II:
Ephesians 5:15-20
Phúc Âm
Gioan 6:51-58
51 Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này,
sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính
là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống".
52 Người Dothái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói:
"Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?"
53 Đức Giêsu nói với họ: "Thật, tôi bảo thật các ông:
nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông
không có sự sống nơi mình.
54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời,
và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết,
55 vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của
uống.
56 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi
ở lại trong người ấy.
57 Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi
sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi
mà được sống như vậy.
58 Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ
tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ
được sống muôn đời".
Chi Tiết Hay
- Trong chương sáu của Gioan, Đức Giêsu đã hóa bánh để
nuôi năm ngàn người (cc.1-15), sau đó Ngài đi bộ trên mặt
nước, rồi sang bên kia bờ hồ Tiberia. Sau đó, dân chúng
sang tìm và tôn Ngài làm vua, nhưng Ngài nói với họ rằng:
"Tôi là bánh từ trời xuống" (c.41) và "ai tin thì được
sống đời đời" (c.47). Và chúng ta bước vào bài đọc hôm
nay: "Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì được sống muôn
đời" (c. 54).
- Trong tiếng Do thái, từ "thịt và máu" thường dùng để chỉ
toàn thân xác. Trong Cựu Ước, "ăn thịt" là hành động của
những kẻ thù nghịch, và "kẻ ăn thịt" cũng là tên gọi của
Satan. Thêm vào đó, Cựu Ước có luật cấm không được
uống máu (Sáng thế 4:4, Đệ nhị luật 3:17, v.v.). Nói chung
thì ngôn từ của bài này có vẻ mọi rợ, hoặc kỳ cục, hoặc
mới lạ. Vì thế chúng ta hiểu rằng ngôn từ này nói về
Phép Thánh Thể (AB: RE Brown tr. 282-284).
- Câu 54 là câu khó hiểu nhất: "Ai ăn thịt tôi và uống máu
tôi thì được sống muôn đời." Phân tách phần cuối của
câu này, sự sống đời đời không những chỉ nói về đời
sau, nhưng còn nói về đời sống hiện thực ngày nay. Chúng
ta có thể dự phần vào đời sống vĩnh cửu của Thiên
Chúa, có thể cảm nghiệm được sự sống của Thiên Chúa khi
còn sống trên đời này. Vậy, chúng ta đã và sẽ cảm
nghiệm được sự sống đời đời.
- Điểm chủ chốt để hiểu về sự sống đời đời là phải
hiểu chữ "ở-lại-trong" (abide): "Ai ăn thịt tôi và uống máu
tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy" (c
56). "Ở-lại-trong" có nhiều nghĩa và một trong những nghĩa
đó là "kết hợp mật thiết với [Đức Giêsu]." Điểm này
được Thánh Phaolô diễn tả tuyệt vời: "Tôi sống, nhưng
không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi"
(Galát 2:20).
- Sau cùng, "ăn thịt tôi và uống máu tôi" có thể hiểu theo ba
cách:
1) theo khía cạnh bí tích là dự phần vào bí tích Thánh thể,
2) theo cánh tinh thần là hợp thông trong tinh
thần với Đức Kitô đóng dinh và sống lại,
3) theo cách tượng trưng là cam kết tin tưởng Đức Giêsu là đấng
đến từ Chúa Cha, là Ngôi lời nhập thể, đến để tỏ
lộ cho cho chúng ta biết về Chúa Cha.
Dù hiểu theo cách nào, điểm chính ở đây cho thấy
Đức Giêsu nhấn mạnh việc
cần phải vượt qua đức tin (kiến thức) để đi đến
việc tham gia (cảm nghiệm) sự sống muôn đời.
Một Điểm Chính
Đức Giêsu ban cho chúng ta "mình và máu của Ngài" để chúng
ta có sự sống muôn đời. Và khi chúng ta ăn mình Ngài và
uống máu Ngài, chúng ta sẽ hiệp thông với Ngài.
Suy Niệm
- Là người Công giáo, tôi tin Đức Giêsu hiện diện trong
phép Thánh thể. Vậy tôi hiểu phép Thánh thể, "ăn mình
Ngài và uống máu Ngài," và rước lễ thế nào? Phép Thánh
thể có giúp tôi một đức tin mạnh mẽ hơn?
- Những kẻ ăn mình và uống máu Ngài sẽ ở trong Ngài và
Ngài cũng sẽ ở trong họ. Vậy tôi có ở trong ngài không?
Tôi có đang sống trong tình yêu và ân sủng của Ngài?
- Đức Giêsu nói Ngài đến để chúng ta có sự sống và
sống sung mãn. Sự sống đó mang lại gì cho tôi? Sự sống
đó thể hiện thế nào qua lời nói và việc làm của tôi?
Xin bổ túc thêm hoặc
Xem phần bổ túc tuần này
Đại Gia Đình Đồng Hành hợp soạn