Chúa Nhật 4 Thường Niên
Bài Đọc I:
Deuteronomy 18:15-20
II:
1 Cor 7:32-35
Phúc Âm
Maccô 1:21-28
21 Đức Giêsu và các môn đệ đi vào thành Caphácnaum. Ngay ngày sabát, Người vào hội đường giảng dạy.
22 Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư.
23 Lập tức, trong hội đường của họ, có một người bị thần ô uế nhập, la lên
24 rằng: "Ông Giêsu Nadarét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa !"
25 Nhưng Đức Giêsu quát mắng nó: "Câm đi, hãy xuất khỏi người này !"
26 Thần ô uế lay mạnh người ấy, thét lên một tiếng, và xuất khỏi anh ta.
27 Mọi người đều kinh ngạc đến nỗi họ bàn tán với nhau: "Thế nghĩa là gì? Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có thẩm quyền. Ông ấy ra lệnh cho cả các thần ô uế và chúng phải tuân lệnh!"
28 Lập tức danh tiếng Ngươi đồn ra mọi nơi, khắp cả vùng lân cận miền Galilê.
Chi Tiết Hay
- Từ Chúa Nhật thứ 4 đến Chúa Nhật thứ 9 thường niên, Tin
Mừng theo Thánh Maccô (1:21-3:6)
kể lại lúc Đức Giêsu bắt đầu đời mục vụ, vừa là thày
dạy vừa là thày thuốc.
Bài tin mừng hôm nay kể lại phần đầu của ngày mục vụ đầu
rất bận rộn. Bận vì sứ mệnh
của Ngài rất khẩn thiết.
- Lúc đầu, dân chúng vui mừng đóng Ngài (tuần 4 tới 6). Nhưng
sau đó, một số bắt đầu
chất vấn, và sau đó tính giết Ngài (3:6), như thánh Gioan
tiền hô vừ bị giết trước khi
Chúa bắt đầu mục vụ, và như các môn đệ của Chúa cũng sẽ
bị bách hại sau này.
- (c.21) Trong hội đường dân chúng thường cầu nguyện và
đọc kinh thánh, sau đó có bài dẫn
giải. Một thành việ có học hay một vị khách nổi tiếng
được mời đọc và giảng bài kinh thánh,
như Đức Giêsu đã làm.
- (c. 22) Cách Chúa giảng làm dân chúng ngạc nhiên. Thường họ
chỉ nghe về luật lệ. Còn lời
giảng của Chúa có "uy quyền." Chúa dạy là Nước Trời đã gần
đến (1:15) và để vào Nước
Trời, dân chúng cần được chữa lành, được trừ tà.
Như vậy lời Chúa giảng và việc Chúa chữa lành là hai khía
cạnh của cùng một mục vụ.
Những sự dữ và tội lỗi làm người ta đau khổ cần được
đánh tan để có chỗ cho nước Chúa.
- (c.24) Truyện tréo cẵng ngỗng vì quỵ nhận ra Chúa, còn các
môn đệ thì cứ hiểu lầm Chúa hoài.
Nhưng thật ra quỵ cũng không thật sự hiểu nổi mầu nhiệm
của Chúa, trong đó có đau khổ và sự chết.
Vì quỵ không hiểu nổi Chúa, nên Chúa hay bắt quỵ phải "im đi"
(c.25)
Một Điểm Chính
Đức Giêsu giảng dạy và chữa lành chúng ta để chúng ta có
thể vào Nước Trời.
Suy Niệm
- Chúa cần giảng và chữa gì trong tôi?
- Tôi phản ứng thế nào? Tôi vui mừng vì được Chúa dạy bảo
và chữa lành, hay ngại ngùng vì sợ phải thay đổi?
- Tôi có "kinh ngạc về giáo lý của Người" không? Giáo lý đó
có ảnh hưởng gì đế tôi không?
Thí dụ như trong trường hợp nào tô đã "kinh ngạc" về giáo
lý của Người?
Xin bổ túc thêm hoặc
Xem phần bổ túc tuần này
Đại Gia Đình Đồng Hành hợp soạn