Chúa Nhật 5 Mùa Chay
Bài Đọc I:
Jeremiah 31:31-34
II:
Hebrews 5:7-9
Phúc Âm
Gioan 12:20-33
20 Trong số những người lên Giê-ru-sa-lem thờ phượng
Thiên Chúa, có mấy người Hy-lạp.
21 Họ đến gặp ông Phi-lip-phê, người Bết-xai-đa, miền
Ga-li-lê, và xin rằng: "Thưa ông, chúng tôi muốn được
gặp ông Giê-su."
22 Ông Phi-lip-phê đi nói với ông An-rê. Ông An-rê cùng
với ông Phi-lip-phê đến thưa với Đức Giê-su.
23 Đức Giê-su trả lời: "Đã đến giờ Con Người được
tôn vinh!
24 Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng
đất không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình;
còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác.
25 Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi
thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại
được cho sự sống đời đời.
26 Ai phục vụ Thầy, thì hãy theo Thầy; và Thầy ở đâu,
kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó. Ai phục vụ Thầy, Cha
của Thầy sẽ quý trọng người ấy.
27 "Bây giờ tâm hồn Thầy xao xuyến! Thầy biết nói gì
đẩy? Lạy Cha xin cứu con khỏi giờ này, nhưng chính vì
giờ này mà con đã đến.
28 Lạy Cha, xin tôn vinh Danh Cha". Bấy giờ có tiếng từ
trời vọng xuống: "Ta đã tôn vinh Danh Ta, Ta sẽ còn
tôn vinh nữa!"
29 Dân chúng đứng ở đó nghe vậy liền nói: "Đó là
tiếng sấm!" Người khác lại bảo: "Tiếng một thiên
thần nói với ông ta đấy!"
30 Đức Giêsu đáp: "Tiếng ấy đã vọng xuống không phải
vì tôi, mà vì các người.
31 Giờ đây đang diễn ra cuộc phán xét thế gian này.
Giờ đây thủ lãnh thế gian này sắp bị tống ra ngoài!
32 Phần tôi, một khi được giương cao lên khỏi mặt
đất, tôi sẽ kéo mọi người lên với tội."
33 Đức Giê-su nói thế để ám chỉ Người sẽ phải chết
cách nào.
Chi Tiết Hay
- Biến cố này xảy ra sau việc khải hoàn vào thành thánh
Giê-ru-sa-lem và ngay trước cuộc Tử Nạn. Bên cạnh những
người Do-Thái còn có những ngoại kiều từ Hy-lạp đến
Giê-ru-sa-lem để tham dự hành hương lễ Vượt qua.
- (c.20) Trong thời kỳ rao giảng, Đức Giêsu thường chỉ
tiếp xúc với những người đồng hương. Việc tiếp xúc
với Dân ngoại là ngoại lệ. Những người thuộc văn hóa
Hy-lạp này vì muốn tìm kiếm một Thiên Chúa đích thực để
thờ phượng nên đã cố gặp cho được Đức Giêsu.
- (c.21) Phi-líp-phê và An-rê là những tông đồ có tên gọi
bằng tiếng Hy-lạp. Có thể Phi-líp-phê biết tiếng Hy-lạp
nên họ mới xin ông giới thiệu họ với Đức Giêsu.
- (c.22) "Giờ" ở đây có nghĩa là thời điểm cứu chuộc
nhờ sự chết và vinh hiển của Đức Giêsu; nhưng cũng là
thời điểm phán xét "Thế gian" và thủ lãnh của nó (c. 31).
- (c.24) "Nhiều hạt khác" theo diễn tiến câu truyện có thể
hiểu là việc Dân ngoại trở lại đạo.
- (c.25) "Ghét" theo lối nói người Do-thái có nghĩa là "yêu
ít hơn" (Bản dịch Việt ngữ dùng từ "coi thường"). Chúng ta
phải yêu chuộng sự sống vĩnh cữu hơn là sự sống ở đời
này.
- (c.28) Thiên Chúa Cha làm chứng cho thiên tính của Đức
Giêsu, giống như Người đã làm khi Đức Ki-tô chịu phép rửa
(Mt. 3:13-17) và khi Đức Ki-tô biến hình trên núi
(Mt. 17:1-5).
Một Điểm Chính
Phần chính của đoạn Tin Mừng này nói về sự cần thiết của
việc Đức Giêsu phải chết để cứu chuộc thế giới. Chỉ
có sẵn sàng hiến mạng sống, Đức Ki-tô mới có thể sinh
nhiều hoa trái, nghĩa là đưa mọi người đến sự cứu rỗi,
người Do-Thái cũng như Dân ngoại.
Suy Niệm
- Cố gắng đặt mình vào lúc bạn nghe Thiên Chúa Cha phán: "Ta
đã tôn vinh Danh Ta, Ta sẽ còn tôn vinh nữa" (c.28). Đức Giêsu
nói Người muốn gửi sứ điệp ấy cho chính bạn. Người
nhìn bạn. Bạn nghĩ Thiên Chúa Cha muốn nói gì với bạn? Bạn
đáp lại lời gọi của Người thế nào?
- Đoạn Tin Mừng này có đòi bạn phải thay đổi lối sống
hiện thời của bạn không? Bạn đã bao giờ giới thiệu ai cho
Đức Giêsu chưa? Bạn sẽ làm gì khi có ai nói với bạn là họ
không hiểu ý nghĩa cuộc đời?
- Ý nghĩ về sự chết làm cho Đức Ki-tô buồn (c.27), nhưng
Người đã hướng về Chúa Cha trong cầu nguyện. Bạn có buồn
vì lời gọi của đức Ki-tô mời bạn hãy theo Người không? Vì
phải coi thường mạng sống? Vì bị gieo vào lòng đất như hạt
lúa. Bạn đáp lại lời gọi của Người bằng cách nào?
Xin bổ túc thêm hoặc
Xem phần bổ túc tuần này
Đại Gia Đình Đồng Hành hợp soạn