Chúa Nhật 18 Thường Niên
Bài Đọc I:
Isaiah 55:1-3
II:
Romans 8:35,37-39
Phúc Âm
Matthêu 14:13-21
13 Nghe tin ấy, Đức Giêsu lánh khỏi nơi đó, đi thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đám đông
từ các thành đi bộ mà theo Người.
14 Ra khỏi thuyền, Đức Giêsu trông thấy một đám người đông đúc thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân
của họ.
15 Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người: "Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy giải tán đám
đông, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn".
16 Đức Giêsu bảo họ: "Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn".
17 Các ông đáp: "Ở đây chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá!"
18 Người bảo: "Đem lại đây cho Thầy!"
19 Rồi sau đó Người truyền cho đám đông ngả lưng trên cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mặt
lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho đám đông.
20 Ai nấy đều ăn được no nê. Những mẫu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy.
21 Số người ăn có tới năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con.
Chi Tiết Hay
-
"Chỗ hoang vắng" (c.13) gợi lại hình ảnh sa mạc mà dân Do Thái
đi trong 40 năm và được nuôi bằng manna.
-
Chúa bảo các môn đệ: "Chính anh em hãy cho họ ăn" (c.16). Chúa
dùng đồ ăn của các môn đệ (c.17f), rồi dùng các môn đệ
để phân phát đồ ăn này (c.19).
-
Chúa bảo dân "ngả lưng trên cỏ" (c.19) có nghĩa là sửa soạn
ăn, vì ngả lưng là tư thế để ăn. Ở những nơi công cộng, đàn ông
thường tụ họp chung với nhau, còn đàn bà và trẻ em thì tụ họp
ở nơi khác.
-
"Cầm bánh, dâng lời chúc tụng, bẻ ra, trao cho các môn đệ":
giống như trong bữa tiệc ly
(Mt 26:26),
và cũng chỉ tới bữa
tiệc sau này trên nước trời
(Mt 8:11-12,22:1-10).
-
"Lời chúc tụng" trước bữa ăn của người Do Thái là "Chúc
tụng Chúa là Chúa tể càn khôn, đấng ban bánh bởi trời."
-
Có một câu chuyện nuôi dân tương tự trong sách
Các Vua quyển 2, câu 4:42-44. Tiên tri Elisha ra lệnh cho các đầy tớ đa nghi mang
20 chiếc bánh nuôi cả trăm người. Chúa nuôi tới năm ngàn,
nên phép lạ của Chúa còn lớn hơn và vai trò của Chúa còn cao
hơn nữa.
Một Điểm Chính
Chúa nuôi dân Ngài. Hai bữa tiệc khác hẳn nhau. Vua
Herod Antipas thiết đãi cao lương mỹ vị cho những nhà quyền quý trong
cung điện, rồi chặt đầu Gioan Tẩy Giả để thưởng vũ nữ
(Mt 14:3-12).
Vua Giêsu
dùng món ăn của dân nghèo để nuôi bất cứ ai đến với Ngài
nơi hoang địa, mọi người được chữa lành và no đủ.
Suy Niệm
- Tôi là ai trong bữa tiệc: người bệnh được chữa lành,
người lữ hành đói được ăn, khách bàng quan, hay một người
khác? Hay tôi là một ông hoàng trong bữa tiệc của Herod?
- Thực phẩm nào nuôi dưỡng đời tôi? Công việc, thành quả,
gia đình, tiền bạc, ơn Chúa, hay cái gì khác? Tôi có được no
đủ, hay đói và bất an?
- Tôi có thể làm gì để được nuôi dưỡng đều đặn, và để
giúp Chúa nuôi dưỡng anh chị em quanh tôi?
Xin bổ túc thêm hoặc Xem phần bổ túc tuần này
Đại Gia Đình Đồng Hành hợp soạn