1 Nói thế xong, Đức Giêsu ngước mắt lên trời và nói rằng:
"Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha để Con Cha tôn vinh Cha,
2 theo quyền năng Cha đã ban cho Người trên mọi phàm nhân để Người ban sự sống đời đời cho tất cả những ai Cha đã ban cho Người.
3 Mà sự sống đời đời đó là họ nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật, và nhận biết Đấng Cha đã sai đến, là Giêsu Kitô.
4 Phần con, con đã tôn vinh Cha ở dưới đất, khi hoàn tất công trình Cha đã giao cho con làm.
5 Vậy, lạy Cha, giờ đây, xin Cha tôn vinh con bên Cha: xin ban cho con vinh quang mà con vẫn được hưởng bên Cha trước khi có thế gian.
6 Những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế gian mà ban cho con, con đã cho họ biết danh Cha. Họ thuộc về Cha, Cha đã ban họ cho con, và họ đã tuân giữ lời Cha.
7 Giờ đây, họ biết rằng tất cả những gì Cha ban cho con đều do bởi Cha,
8 vì con đã ban cho họ lời mà Cha đã ban cho con; họ đã nhận những lời ấy, họ biết thật rằng con đã từ Cha mà đến, và họ đã tin là Cha đã sai con.
9 Con cầu nguyện cho họ. Con không cầu nguyện cho thế gian, nhưng cho những kẻ Cha đã ban cho con, bởi vì họ thuộc về Cha.
10 Tất cả những gì của con đều là của Cha, tất cả những gì của Cha đều là của con; và con được tôn vinh nơi họ.
11 Con không còn ở trong thế gian nữa, nhưng họ, họ ở trong thế gian; phần con, con đến cùng Cha. Lạy Cha chí thánh, xin gìn giữ các môn đệ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con, để họ nên một như chúng ta.
Hiệp nhất trong tình yêu
Chủ đề trong lời nguyện của Chúa Giêsu nói về sự hiệp nhất - hiệp nhất giữa các môn đệ đương thời thời cũng như tương lai của Người. Đây là sự hiệp nhất rập theo khuôn mẫu của mối liên hệ mật thiết giữa Chúa Cha và Chúa Con, sự kết hiệp bắt nguồn từ tình yêu giữa Cha với Con và được ban tặng cho các môn đệ. Chúa Giêsu khi nói về Chúa Cha đã dùng chữ "tình yêu", tình Cha yêu Chúa Giêsu và tình Cha yêu các môn đệ. Tình yêu là điều được mạc khải vĩ đại nhất trong sách Tin Mừng. Rõ ràng Giáo Hội được truyền dạy phải trở nên một cộng đồng yêu thương, một dấu chỉ sống động để nói lên tình yêu giữa Chúa Cha và Chúa Con.
Lời mở đầu "Nói thế xong, Đức Giêsu ngước mắt lên trời" (c.1) liên kết sứ điệp với tất cả phần còn lại của lời cầu nguyện. Cũng như khi làm cho bánh hóa nhiều, Chúa Giêsu đã ngước mắt lên trời, nhìn về nguồn gốc vinh quang của Người.
Lời nguyện của Chúa Giêsu cho thấy cốt tủy đời sống của Ngài chính là sự hiệp thông và thân mật với Cha Người. Ở đây Chúa Giêsu cũng ý thức Người đang được Chúa Cha yêu thương. Bởi đó, cầu nguyện có thể được định nghĩa là một mối quan hệ, một khám phá ra tâm điểm trong cuộc sống, một mối yêu thương đầy thân mật và kết hiệp với Chúa.
Sự sống đời đời được hiểu như là biết Chúa và biết Chúa Giêsu Kitô, Đấng Chúa Cha sai đến:
"Thế gian" được nhắc tới nhiều lần. Đây là thế gian của phản thế gian, là trung tâm của bất tín, căm thù và không có yêu thương, trái ngược và mâu thuẫn với những gì lối sống Kitô hữu phải thể hiện.
Trong Cựu Ước, "danh" được sử dụng một cách đặc biệt. Danh không phải là cái tên để gọi một người. Nhưng danh nói lên tất cả cá tính cũng như bản chất của người ấy. Vậy khi Chúa Giêsu nói "Con đã cho họ biết danh Cha" (c.6), thì Người có ý nói "Con đã giúp họ nhận biết tâm trí, cá tính, trái tim của Thiên Chúa, hoặc bản chất đích thực của Thiên Chúa."
Chúa Giêsu lập lại nhiều lần tiếng "Lạy Cha" (c.1) như khi Ngài dạy các môn đệ cầu nguyện (Mt 6:9), bắt đầu với lời "Lạy Cha chúng con." Cha của Đức Giêsu cũng là Cha của chúng ta.
"Tất cả những gì của con đều là của Cha, tất cả những gì của Cha đều là của con" (c.10), phần đầu câu thật tự nhiên và dễ hiểu: tất cả đều là của Chúa; nhưng phần hai là lần đầu tiên Đức Giêsu tuyên bố Người là một với Thiên Chúa.