Chúa Nhật 9 Thường Niên
5 Tháng 3, 2000
Bài Đọc I:
Deuteronomy 5:12-15
II:
2Cor 4:6-11
Phúc Âm
Maccô 2:23-3:6
23 Vào ngày sabát, Đức Giêsu đi băng qua một cánh đồng lúa. Các môn đệ Người bắt đầu bứt lúa trong khi đi đường.
24 Những người Pharisêu liền nói với Đức Giêsu: "Ông coi, ngày sabát mà họ làm gì kia ? Điều ấy đâu cho phép !"
25 Người đáp: "Các ông chưa bao giờ đọc trong Sách à ? Vua Đavít đã làm gì, khi vua và thuộc hạ bị thiếu thốn và đói bụng ?
26 Dưới thời thượng tế Aviatha, vua vào nhà Thiên Chúa và ăn bánh tiến. Thứ bánh này không ai được phép ăn ngoại trừ tư tế, thế mà vua đã ăn, rồi còn cho cả thuộc hạ ăn nữa."
27 Người nói tiếp: "Ngày sabát được làm ra vì con người, chứ không phải con người vì ngày sabát.
28 Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày sabát."
3:1 Đức Giêsu lại vào hội đường. Ở đó có một người bị bại tay.
2 Họ rình xem Đức Giêsu có chữa người ấy ngày sabát không, để tố cáo Người.
3 Đức Giêsu bảo người bại tay: "Anh chỗi dậy, ra giữa đây !"
4 Rồi Người nói với họ: "Ngày sabát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay giết đi ?" Nhưng họ làm thinh.
5 Đức Giêsu giận dữ rảo mắt nhìn họ, buồn khổ vì lòng họ chai đá. Người bảo anh bại tay: "Anh giơ tay ra !" Người ấy giơ ra, và tay liền trở lại bình thường.
6 Ra khỏi đó, nhóm Pharisêu lập tức bàn tính với phe Hêrôđê, để tìm cách giết Đức Giêsu.
Chi Tiết Hay
Bài đọc hôm nay gồm hai sự kiện có liên quan đến nhau trong
việc giữ ngày Hưu lễ.
- (cc.23-24) Cuộc tranh luận về việc giữ ngày Hưu lễ xẩy ra
vì có nhiều cách giải thích khác nhau về "cách" giữ ngày Hưu
lễ. Lề luật Cưụ Ước (Torah) chỉ buộc phải giữ ngày Hưu
lễ nhưng không nói rõ phải giữ ra sao, thế nên các tôn sư Do
Thái tùy tiện giải thích Luật. Nếu việc bứt lúa được
hiểu như là gặt hái (= lao động trong ngày Hưu lễ) thì các
môn đệ đã phạm Luật (xem Xh 34:21).
- (cc.25-26) Một lần nưã Đức Giêsu lại biện hộ cho hành
động của các môn đệ bằng cách đưa ra ví dụ phản chứng:
Vua Đavít đã phạm Luật khi vào cung thánh và lấy bánh tiến
cho tùy tùng ăn (1 Sam 21:1-6). Nếu vua Đavít có thể "phạm
thánh" mà không việc gì (tội của vua Đavít nặng hơn tội của
các môn đệ nhiều lắm) thì không ai có thể buộc tội các
môn đệ được.
- (cc.27-28) Điều Đức Giêsu nhấn mạnh ở đây không phải là
con người được tự ý sửa Luật của Thiên Chúa, nhưng Ngài
với tư cách là đại diện của Thiên Chúa (chữ "Con người"
ở đây chỉ về Đức Giêsu) thông diễn ý nghiã của Lề Luật
đúng như ý Thiên Chúa. Lề luật được Thiên Chúa lập ra vì
ích lợi của loài người, không phải để áp đặt gánh nặng
lên loài người.
- (cc.1-5) Việc Đức Giêsu chữa lành người bại tay trong ngày
Hưu lễ nói lên ý nghiã đích thực của ngày Hưu lễ. Đức
Giêsu đến không để xoá bỏ Lề luật nhưng là để chu toàn
Lề luật. Qua việc chưã người bại tay, Đức Giêsu công kích
thái độ xem trọng luật hơn con người. Ngài áp dụng nguyên
tă‘c "làm việc lành" bằng một hành động thực tế. Ngài cho
chúng ta thấy yêu thương cần được diễn tả bằng hành
động hơn là bằng lời nói.
- (c.6) Sự thật hay làm mất lòng.
Một Điểm Chính
Thái độ của Đức Giêsu đối với ngày Hưu lễ nhằm phục vụ
cho sự lành và sự sống.
Suy Niệm
- Đối với việc giữ ngày Chúa Nhật tôi có thái độ nào?
- Tôi bầy tỏ lòng yêu thương và quan tâm đến người khác
như thế nào? Bằng hành động hay chỉ là lời nói xuông?
- Tôi có sẵng lòng để nghe sự thật không? Hay tôi để tự
ái làm trái tim mất sáng suốt?
Xin bổ túc thêm hoặc
Xem phần bổ túc tuần này
Đại Gia Đình Đồng Hành hợp soạn
![Next](/suyniem/images/aright.gif)