2:7 Thiên Chúa lấy bùn đất nắn thành con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi và con người trở thành một vật sống.
2:8 Thiên Chúa lập một vườn tại Ê-đen về phía đông và đặt vào đó con người mà Ngài đã dựng nên.
2:9 Thiên Chúa cho từ đất mọc lên mọi thứ cây trông đẹp, ăn ngon, với cây sự sống ở giữa vườn, và cây biết thiện ác.
3:1 Rắn là loài xảo quyệt nhất trong mọi dã thú mà Thiên Chúa tạo thành. Nó nói với người nữ rằng: "Có phải Thiên Chúa đã bảo: " Các ngươi không được ăn mọi thứ cây trong vườn"?
3:2 Người nữ nói với con rắn: "Chúng tôi được ăn trái cây trong vườn;
3:3 nhưng trái cây ở giữa vườn thì Thiên Chúa bảo: " Các ngươi đừng ăn, đừng động tới nó, nếu không sẽ phải chết".
3:4 Rắn bảo người nữ: "Không, các ngươi không chết đâu!
3:5 Nhưng Thiên Chúa biết rằng ngày nào các ngươi ăn trái ấy, mắt các ngươi sẽ mở ra và các ngươi sẽ biết thiện ác như thần thánh".
3:6 Người nữ thấy trái cây đẹp mắt, ngon lành và thèm ăn để nên thông minh. Bà hái trái cây ăn, rồi lại cho chồng, người chồng cũng ăn.
3:7 Mắt họ liền mở ra và họ nhận biết mình trần truồng, nên kết lá vả che thân.