3:5 Trong những ngày ấy, tại Gabaon, ban đêm Chúa hiện ra cùng Salomon trong giấc mộng, và phán rằng: " Ngươi muốn xin gì thì hãy xin, Ta sẽ ban cho ngươi".
3:7 Salomon thưa: " Lạy Chúa là Thiên Chúa, Chúa khiến tôi tớ Chúa cai trị kế vị Đavit thân phụ tôi . Nhưng tôi chỉ là một trẻ nhỏ, không biết đường đi nước bước.
3:8 Tôi tớ Chúa đang sống giữa dân Chúa chọn, một dân đông đảo không thể đếm và ước lượng được.
3:9 Vậy xin Chúa ban cho tôi tớ Chúa tâm hồn khôn ngoan để đoán xét dân Chúa, và phân biệt lành dữ, vì ai có thể xét xử dân này, một dân của Chúa đông đảo thế này ".
3:10 Điều Salomon kêu xin như trên đã đẹp lòng Chúa, nên Chúa phán cùng Salomon rằng:
3:11 "Vì ngươi đã xin điều đó, mà không xin sống lâu, được giầu có, của cải, mạng sống quân thù, lại xin cho được khôn ngoan để biết xét đoán,
3:12 thì đây Ta ban cho ngươi điều ngươi xin, và ban cho ngươi tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi không có ai giống ngươi, và sau ngươi không có ai bằng ngươi".